
Ngay sau khi phát hành lần đầu vào tháng 10/2024, “Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi” đã nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của độc giả, và bán hết 1.000 bản chỉ sau 5 ngày. Tuy nhiên, phải chờ đến thời điểm này, tác phẩm mới được tái bản. Hồ Điệp Thanh Thanh chia sẻ: “Tôi chọn dịp đặc biệt này để tái bản “Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi” vì tôi muốn thêm một lần nữa tri ân những “chiến sĩ áo trắng” trong đại dịch Covid-19 ngày nào, khi cuộc sống bộn bề dường như đang dần cuốn trôi đi tất cả… Tôi không muốn bất kỳ ai trong số họ bị lãng quên. Họ xứng đáng được tri ân mãi mãi…”
Hồ Điệp Thanh Thanh chia sẻ, ngày ấy, mỗi khi nhìn từng đoàn y bác sĩ tạm biệt gia đình, rơi nước mắt phải xa đứa con còn nhỏ xíu… kiên trì, bền bỉ bám trụ lấy bệnh viện, sẵn sàng lên đường đi vào tâm dịch để tận hiến tài năng, sức lực của mình cho sự an nguy của người dân, chị vô cùng xúc động, trong lòng thấy biết ơn vô cùng, dù bản thân tác giả hay người nhà may mắn không phải đi bệnh viện điều trị Covid trong những ngày tháng đó.
“Trong mắt tôi, họ thật sự là những chiến sĩ áo trắng phi thường góp phần quan trọng làm nên thắng lợi của đất nước trước đại dịch. Chính những cảm xúc ấy đã khiến tôi chọn góc nhìn về đại dịch từ nơi “tâm dịch” cho tiểu thuyết của mình” – nữ nhà báo chia sẻ.
Trong lần tái xuất này, “Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi” được tái bản 1.000 bản với hai định dạng: bản sách bìa mềm và bản sách giới hạn bìa cứng. Trong đó, bản giới hạn bìa cứng được phát hành duy nhất 100 cuốn. Cả hai bản đều tăng lên gần 100 trang so với bản in lần đầu tiên.
Việc tăng gần 100 trang (từ 562 trang lên đến 656 trang) là bởi sách được tái bản với kích cỡ chữ tiêu chuẩn, nhằm phục vụ đông đảo đối tượng độc giả. Trước đó, mặc dù được cho là sách ngôn tình về tình yêu đôi lứa giữa đại dịch, nhưng tác phẩm lại nhận được sự quan tâm của đông đảo độc giả lớn tuổi bởi khả năng khơi gợi những hồi ức chân thực, sống động về cả một thời kỳ lịch sử, xã hội. Tuy nhiên, vì tác phẩm có cỡ chữ hơi nhỏ, nên ngày đó tác giả nhận được không ít những lời yêu cầu cần… tăng cỡ chữ tiểu thuyết của các độc giả “đeo kính lão”.
“Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi” là tiểu thuyết hư cấu, với đại dịch gắn tên Moros+, bối cảnh là một thành phố giả tưởng mang tên Nam Yên nhưng đã lột tả chân thực đến trần trụi, không chỉ là những âm thanh, hành động lạnh lùng, mà còn là cả một thế giới tâm tư tình cảm của con người, với đầy đủ những hoang mang, đau đớn, với cả tình yêu, phản bội, hận thù, và thức tỉnh… giữa đại dịch.
Chỉ với một phép “biện chứng tâm hồn” đầy bản năng, tác giả có thể dựng lên cả một hệ thống thế giới nội tâm phong phú và phức tạp cho các nhân vật, khi tất cả họ - nhân vật trong cuốn tiểu thuyết - hầu như ẩn mình trong những bộ đồ bảo hộ y tế kín mít, chẳng khác nào những phi hành gia bất đắc dĩ. Tình yêu thuần khiết, trong veo nảy nở theo một cách “không thể tin được”, giữa một bên là cô bác sĩ (Hạ Vũ) với vẻ ngoài mỏng manh dễ vỡ nhưng lại có một trái tim nhiệt huyết, chí thiện, chí tình; bên kia là một nam bệnh nhân (Hoàng Phi) với nhiều ẩn ức tổn thương trong quá khứ. Mối tình kỳ lạ ấy được xây dựng uyển chuyển, tự nhiên bởi muôn vàn diễn biến và cung bậc. Điều lạ lùng nữa, là hai con người ấy, dù ở rất gần nhau, nhưng phải đến nửa cuối truyện mới lần đầu thấy mặt nhau, sau những lúng túng tháo khẩu trang, đầy bối rối.
Tuy nhiên, kể cả khi không được nhìn rõ mặt nhau, đã có biết bao diễn biến đậm chất ngôn tình đã xảy ra, khiến cho người ta rơi lệ, tất cả như để cho ta thấy sức cảm hóa tự nhiên và mạnh mẽ, của những trái tim đã tự nguyện dâng hiến tận cùng cho nghề nghiệp, cho cuộc đời, cho cái Thiện.
"Tôi nghĩ mỗi bệnh viện nên để một vài cuốn sách này, đây là cuốn sách rất hay về ngành y” - nhà văn Di Li nhận xét.
“Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi là tác phẩm thứ hai của tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh, cây bút tự nhận là “tay ngang” nhưng lại chọn tiểu thuyết làm thể loại theo đuổi cho mình. Nếu tiểu thuyết đầu tiên “Tìm em giữa ngàn sao lấp lánh” là chuyện vượt lên bệnh tật để sống và yêu đến giây phút cuối cùng thì "Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi" có sự chiêm nghiệm, cứng cỏi hơn trong ngòi bút, mà vẫn giữ được sự trong vắt đáng quý. Nó cho thấy tác giả đã bước một bước dài trên con đường của mình mà vẫn giữ được tâm thế hồn nhiên của những ngày đầu tiên chạm ngõ văn chương.